400 tỷ đồng để mua lấy cái danh vô địch V-League
Thậm chí, con số 30 tỷ đồng/mùa chỉ là con số tối thiểu, chứ tầm đầu tư để cạnh tranh ngôi cao như B.Bình Dương, Thanh Hóa, hay Than Quảng Ninh, hoặc Hà Nội T&T, con số còn lớn hơn nhiều.
Trường hợp HA Gia Lai như bầu Đức tuyên bố dự chi chỉ khoảng 15 tỷ đồng/mùa giải 2015 hoàn toàn là trường hợp cá biệt, bởi năm nay đội bóng của bầu Đức không hề tốn tiền cho khoản chuyển nhượng cầu thủ.
Nhưng bóng đá nhà nghề mà không chuyển nhượng thì khó gọi là bóng đá chuyên nghiệp (và bằng chứng là đội bóng của bầu Đức vất vả như thế nào vì chính sách “tự cung tự cấp” của mình). Vả lại, khi chỉ ra con số 15 tỷ đồng/mùa, có lẽ bầu Đức… quên cộng dồn kinh phí đào tạo lứa Công Phượng và các đồng đội có thể lên đến vài triệu USD trong suốt 7 năm ròng vừa qua.
Chất lượng của V-League chưa tương xứng với sự đầu tư (ảnh: Gia Hưng)
Hơn 400 tỷ đồng đổ vào V-League mỗi mùa, nhưng chất lượng giải đấu không tăng, đội tuyển quốc gia hầu như cũng chẳng nhận được nguồn cung cấp cầu thủ tốt từ giải quốc nội, bóng đá Việt Nam càng lúc càng có dấu hiệu thụt lùi so với mặt bằng chung của bóng khu vực (từ chỗ đứng trên, giờ mỗi lần đụng Myanmar là mỗi lần vất vả), hỏi có phí không?
Cái phí ở đây nằm ở chỗ, người ta mỗi năm cứ ồ ạt rót tiền không ngớt vào V-League, nhưng không tính đến chuyện nâng chất giải đấu, hoặc làm sai phương pháp, khiến chất lượng giải không tăng.
Một giải đấu không thể gọi là có chất lượng một khi tính cạnh tranh của giải đấu ấy không cao, có quá nhiều đội bóng chưa hết giải đã hết động lực phấn đấu, dẫn đến nhiều trận đấu vô nghĩa về mặt kết quả, hoặc thiếu tính cạnh tranh giữa các đội bóng tham gia trận đấu ấy.
Rồi giải đấu thiếu tính cạnh tranh cũng khó mà cho ra những cầu thủ có chất lượng cao, giàu bản lĩnh, thành ra các đội tuyển bóng đá cấp quốc gia chưa bao giờ được đánh giá cao về mặt bản lĩnh.
Tính kế thừa của giải đấu cũng không thể gọi là tốt một khi người ta quá qua loa trong các quy định liên quan đến tiêu chuẩn của CLB, quá qua loa trong quy định ràng buộc các lứa trẻ của từng CLB (thậm chí người làm công tác điều hành còn sẵn sàng sửa điều lệ bóng đá chuyên nghiệp, giúp một vài CLB lách quy định về các tuyến trẻ).
Thành ra, việc cải tiến phương thức thi đấu, cải tiến phương thức lên – xuống hạng, cải tiến phướng thức quản lý trở thành yêu cầu cấp thiết đối với V-League, nhằm tăng tính cạnh tranh của giải, tăng chất lượng của bóng đá nội.
Chứ không lẽ, mỗi năm cứ tốn hơn 400 tỷ đồng, nhưng chất lượng của giải đấu không tăng, tốn hơn 400 tỷ đồng chỉ để hình thành một giải đấu mà nhiều đội chỉ đá chừng nửa giải là xem như hoàn thành nhiệm vụ, thì phí, phí quá!
Kim Điền
Bóng đá trong nước – Dân trí điện tử – Dantri.com.vn
from WordPress http://ift.tt/1NtnxR1
via TIN TUC THE THAO






Post a Comment